Đau đầu với trò hề mang tên Loa kẹo kéo

Không biết tự bao giờ ba chữ “loa kẹo kéo” ám ảnh tâm trí tôi đến như vậy. Không biết tự bao giờ cái khái niệm ”Tao ghét mày loa Kẹo kéo ơi” đã hình thành và mặc định trong tiềm thức. Đến nỗi chỉ cần nghe người ta thử mic alo 1, 2, 3, 4 là muốn bứt tóc bứt nút, bức rứt đến độ tẩu hỏa nhập ma nhưng bản thân bất lực chẳng làm gì được sấc.

Trò hề loa kẹo kéo

Trò hề mang tên Loa kẹo kéo – Ảnh An Ninh Thủ Đô

Số là, nhà tôi có ông bà nội tuổi nay đà chạm thập kỷ thứ chín trong đời. Ngày nào cũng như ngày nào, luôn luôn sẵn sàng trong tâm thế tham gia chinh chiến chống đỡ trên mặt trận karaoke Xóm hẻm tràn lan bủa vây tứ phía bốn bề. Sát bên nhà một cái, Đối diện nhà một cái, bên hông nhà một cái, Sau Lưng nhà một cái.

Trời ơi đất hỡi có hay, ông bà nội tôi có tội tình gì, mà giang hồ hiểm ác nhẫn tâm bức hại không chừa ngày nào. Vâng, chính xác là không chừa ngày nào. Có hôm, một ngày tới ba bốn năm bảy dạo. Họ ca bài ca yêu thích của họ, tôi ca bài ca Người Già Cũng Khóc, trẻ nít cũng khóc, bà đẻ cũng khóc. Khúc ca ai oán đó không thành tiếng, không thành lời, mà thành nỗi nhẫn nhục, nỗi chịu đựng vì bốn chữ “nghĩa xóm tình làng”.

Tôi thiết nghĩ, cái loa kẹo kéo không có lỗi, cái âm ly không có lỗi, cái micro không có lỗi, Đam mê âm nhạc không có lỗi người sáng tạo ra karaoke càng Không có lỗi, lỗi là tại hàng xóm không biết điều. Trời ơi có tức không chứ, nửa đêm nửa hôm không cho bà già con nít ngủ, nó còn thằng mồm hét vang bài rap cho họ ghét đi em mới phê phê tê tê ấy chứ. Chó cứ sủa, người cứ hát um sùm quên bình yên.

Rồi biết bao nhiêu lần có người trong xóm không nhịn được bất bình, trượng nghĩa lên tiếng vì ông già bà cả trong xóm. Thì bị giết cổ kề dao mắng nhiếc thậm tệ, đành đoạn cắt luôn mới giao ban thâm tình Xóm làng thân thiết. Rồi biết bao nhiêu bi kịch hệ lụy kéo theo niềm hân hoan ca hát ấy là rạn nứt nghĩa tình, người già con nít đổ bệnh vì giấc ngủ chẳng mấy an yên.

Ca hát thì vui, loa kẹo kéo rất vui nhưng vui thôi đừng vui quá. Nghĩ dùm cho ông cả bà già, nghĩ giùm cho bà đẻ nằm ổ, em bé còn đỏ hỏn trong nôi yên giấc ngủ ngon, saygiấc ngủ ngon. Nghĩ giùm cho cô trò nhỏ thức đêm học bài.

Vì một Phan Rí nói không với karaoke quá đà, mong mọi người hát ca văn minh, hát ca đúng lúc, đúng nơi đúng giờ, đúng giấc. Trời đánh tránh bữa ăn, karaoke làm ơn tránh giùm giấc ngủ. Hàng xóm ơi, xin giúp tôi một lần thôi!!!

Ngộ

Huỳnh (PR+)